Giận hờn gì mà đông chẳng chịu sang
Thu nấn ná, dỗi hờn nơi bậc cửa
Thu vùng vằng, nửa đi, nửa ở
Đông nắm chặt tay, níu kéo chẳng muốn rời…
Cúc mi buồn, lặng lẽ nở chơi vơi
Chờ đợi mãi trận gió mùa đông bắc
Nắng cứ vàng, vàng ươm như mật
Gió hát ca đùa với lá xoay tròn…
Giữa mùa đông mà nắng gió miên man
Bao áo ấm xếp đầy trong góc tủ
Dở dang mùa, thu – đông lỡ cỡ
Anh đi rồi, em cũng dở dang em…
Hà Nội năm nay, đông lạ quá, không quen
Mưa phùn bặt tăm, gió mùa không thổi nữa
Hoa đào nở, bung cánh hồng muôn thuở
Trước mùa xuân, lòng dạ cũng héo mòn…
Giận hờn gì mà đông chẳng chịu sang…
1/12/2016
-PHỐ HOA–
(Sống để Yêu Thương)
(Ảnh st)
Để lại một bình luận