Nắng vàng bỏng rát mùa đông

Em về lục lại tình hồng đem phơi
Tình yêu xưa đã cũ rồi
Mốc meo, khô héo bởi người dửng dưng…

Tình duyên lỡ cỡ, lưng chừng
Yêu thương chẳng đủ mà đong cho đầy
Thôi đành cất kỹ tháng ngày
Tương tư một thuở đọa đày xác thân…

Xa xôi, cách trở bởi lòng
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi
Bây giờ bèo dạt mây trôi
Người đi khuất bóng, bỏ rơi cuộc tình…

Em về ru lấy lòng mình
Tự dìm lòng xuống, mà thôi úa nhàu
Dẫu rằng chẳng thể có nhau
Thôi thì đành cũng qua cầu gió bay…

Nắng vàng bỏng rát mùa đông
Tình người bỏng rát, đời không vẹn tròn…

23/12/2016

-PHỐ HOA-

(Sống để Yêu Thương)

(Ảnh st) 

Chia sẻ bài này