Ai sẽ thức cùng em đêm nay
Để lặng mà nghe gió mùa nhẹ kể
Hà Nội đêm nay trở mình khe khẽ
Gió mùa về trong thinh lặng của đêm…
Vầng trăng kia vẫn thao thức cùng em
Triệu triệu vì sao cũng thở dài trằn trọc
Thương em vai gầy, một đời khó nhọc
Ngón tay thuôn dài, sần những vết chai…
Đời đâu đơn giản, 1 cộng 1 bằng 2
Vẫn có đôi khi 2 trừ 2 bằng 1
Đắng đót lòng mình khi nhìn về phía trước
Con đường đời sao vẫn lắm chông gai.
.
Gió mùa đang về, em bỗng thoáng so vai
Nén tiếng thở dài giữa đêm trời trở gió
Gió lạnh về luồn qua từng khe cửa.
Tiếng gió bập bùng như nhịp đập trái tim…
Khóe mắt em hằn những vết chân chim
Gò má non tơ giờ tàn phai, rám nắng
Mắt thâm quầng bởi những đêm thức trắng
Làm đẹp dâng đời những đóa hoa xinh…
Để mỗi sớm mai kia đón ánh bình minh
Hàng sấu già lá rơi đầy ngõ nhỏ
Gió mùa về thênh thang từng con phố
Kể chuyện đời người phụ nữ truân chuyên…