Em hay chăng, ngày mới đã lên rồi
Mặt trời chiếu tia nắng hồng rực rỡ
Ban mai nhẹ nhàng, bình yên như hơi thở
Phố xá dập dìu, phố xá đông vui…

Em đừng buồn nhiều, bởi em cũng như tôi
Cũng từng trải qua biết bao lần đổ vỡ
Cũng có lúc thấy mình như mắc nợ
Chốn nhân gian, một chữ ÂN TÌNH.

Đừng khép chặt lòng mình, hãy mở rộng trái tim
Hãy đón nhận ngày mai tươi sáng đến
Những chuyện buồn hãy cho vào dĩ vãng
Hiện tại, tương lai mới là cái mình cần.

Biết đâu ở ngoài kia, trong ánh bình minh
Có những niềm vui đang vì em đón đợi
Có những người đang chờ em đi tới
Dang rộng vòng tay, xoa dịu vết thương lòng.

Xếp lại đi em, bao nỗi nhớ mong
Những giận hờn, những ghen tuông, trách giận
Muốn bình yên thì đừng nên thù hận
Phật dạy rằng ta phải bỏ và buông.

Đứng dậy đi em, phải bước tiếp con đường
Đường đời dài nhưng không là vô tận
Nếu chỉ vì buồn mà em lỡ bước
Hạnh phúc mai này rồi cũng sẽ rời xa.

Rồi một ngày mọi thứ sẽ phôi pha
Thời gian sẽ làm mọi vết thương liền sẹo
Hãy mở lòng nhìn cuộc đời trong trẻo
Sau cơn mưa, trời lại nắng chan hòa.

(Viết cho mình, viết cho một vài người bạn đang vướng vào những chuyện không vui. Mong các bạn sớm vượt qua và đón nhận cuộc sống mới. )

13/1/2017

-PHỐ HOA-

(Sống để Yêu Thương)

(Ảnh st)

Chia sẻ bài này