Số phận éo le khiến xui anh gặp em
Khi hai ta đã mọi bề yên ấm
Anh có vợ đẹp, con xinh – một gia đình trọn vẹn
Em cũng đề huề chồng – vợ, hai con…

Em chỉ ước ao cuộc sống được vuông tròn
Như hiện tại đối với em là đủ
Chẳng giàu sang, rủng rỉnh bạc tiền, phú quý
Nhưng cũng không nghèo hèn, hổ thẹn với người ta…

Nào có ngờ đâu một ngày đời nổi bão, phong ba
Anh đã đến với muôn ngàn tia chớp
Sét đánh giữa trời quang em nào đâu có biết
Phải lòng nhau rồi, em đã trót tương tư…

Ta quay cuồng giữa ảo, thực và hư
Vật vã đấu tranh giữa trời nông nổi gió
Ta muốn lội ngược dòng đời đến với trái tim ai kia để ngỏ
Cửa mở ra rồi chỉ đợi bước chân qua…

Chẳng quá gần mà cũng chẳng phải quá xa
Khoảng cách giữa hai ta đo bằng chiều dài nỗi nhớ
Chẳng phải vì có duyên mà gặp nhau rồi để lỡ
Sức nặng ân tình đong đếm bằng đơn vị trái tim…

Thôi đành dằn lòng mình để đời được bình yên
Chẳng còn mười tám đôi mươi như ngày xưa nông nổi
Dẫu có lúc ta nhớ người quá đỗi
Cũng cố nhủ lòng rằng sẽ phải quên…

Thần Tình Yêu cứ vô tình thả mũi tên
Xuyên thủng trái tim của hai người đang có chủ
Thì thôi cũng đành phôi pha đi người nhé!
Định mệnh đã an bài, ta chẳng thể làm sai…

Rồi một ngày nỗi nhớ sẽ nguôi ngoai…

27/5/2017
-PHỐ HOA-

(Sống để Yêu Thương)

(Ảnh st)

Chia sẻ bài này