Em đi về phía ấy – không anh
Hà Nội chiều nay bỗng trở mình ngơ ngác
Thu đã về, heo may khe khẽ hát
Phố sang mùa, sao phố vắng – buồn tênh…

Bước độc hành, con phố vắng – lặng thinh
Lộc vừng buồn lặng mình buông giọt nhớ
Hoa sữa buồn khẽ cựa mình – nín thở
Hương thầm thì , hương khe khẽ gọi tên…

Hà Nội vắng anh- thời gian bước chậm hơn
Bưu điện lặng im – đồng hồ kêu tích tắc
Tháp rùa buồn, một mình soi bóng nước
Quán kem buồn, kem cũng lạnh – cô đơn…

Hà Nội vắng anh, Hà Nội cũng buồn thêm
Lá sấu rụng không phủ vàng nỗi nhớ
Đường Trần Phú bỗng gập ghềnh, trắc trở
Cốm buồn hiu, khô cứng chẳng muốn mềm…

Hà Nội buồn, rót nỗi nhớ vào đêm
Em nhớ anh, em rót niềm thổn thức
Anh đi rồi, có quên lời hẹn ước
Đến mùa thu, anh hứa sẽ trở về…

Hà Nội buồn, se sắt những cơn mê…

26/8/2017
-PHỐ HOA-

(Sống để Yêu  Thương)

 

Chia sẻ bài này