Căn nhà nhỏ vắng hoe
Cây trong vườn thôi không còn xanh nữa
Con mèo mun nằm lặng yên bên cửa
Chim trên cây không lảnh lót hót chào…
Trong nhà mình không tiếng trẻ lao xao
Hai đứa trẻ lặng im thôi không nói
Đêm đêm giật mình, thất thanh tiếng gọi:
Mẹ ơi!
Quần áo trong chậu vẫn có anh phơi
Căn bếp nhỏ vẫn bập bùng ánh lửa
Nhưng anh cố nấu ngon đi chăng nữa
Không hiểu sao vẫn cứ đắng trong mồm..
Không còn bình minh, chỉ có hoàng hôn
Sáng thức giấc không còn ai bên cạnh
Phòng mình hiu quạnh
Dẫu chăn màn, giường ấm, đệm êm..
Về đi em!
Cho con khỏi khát thèm
Vòng tay mẹ bao yêu thương, che chở
Anh đã cố phân thân mình -2 nửa
Cũng không thể nào vừa làm mẹ, làm cha…
Về đi em! Con gái lớn như hoa
Cần lắm lắm sự bảo ban của mẹ
Chuyện nhỏ, chuyện to, chuyện dậy thì con trẻ
Con ngại ngùng, con cứ hỏi: Mẹ đâu?
Về đi em! Anh đã đợi quá lâu
Ánh mắt con thơ thăm thẳm sâu vì nhớ
Anh sẽ quên em đã từng lầm lỡ
Về đi em! Cửa vẫn đợi em về..
30/8/2017
-PHỐ HOA-
(Sống để Yêu Thương)
(Ảnh sưu tầm)
Để lại một bình luận