Anh vẫn dành một khoảng trống tặng riêng em

Trong trái tim anh, anh gọi tên VÙNG NHỚ
Tặng cho em – một mối tình lỡ dở
Khoá lại rồi, anh sẽ chẳng thể quên…

Phố chiều nay, anh bỗng chẳng nhớ tên
Thu chảy tràn, nắng lao xao vòm lá
Quán cũ ta ngồi bỗng trở nên xa lạ
Em đi rồi, cà phê đắng
bờ môi…

Không có em, anh độc bước đơn côi
Không có ai để sẻ chia vụn vặt
Những vui buồn, những hờn ghen này khác
Những lo toan, bao toan tính cuộc đời…

Phố sang mùa, thu say đắm em ơi!
Đôi chim sẻ vẫn chuyền cành ríu rít
Trái bàng chín ấp ủ riêng vị ngọt
Dâu da xoan rực đỏ trĩu trên cành…

Em đi rồi, phố chỉ có mình anh
Giữa bao người anh thấy mình đơn lẻ
Vùng nhớ khoá rồi anh cũng quên password
Để chiều nay, phố lặng lẽ – ngang mùa…

14/9/2017
-PHỐ HOA-
(Ảnh sưu tầm. Xin phép tác giả chưa biết tên)

 

Chia sẻ bài này