Site icon Phố Hoa

PHA LÊ VỠ

 

Em đừng nhìn đời bằng đôi mắt pha lê
Đời lấm bụi mà em trong trẻo quá
Em tự biến mình thành một người xa lạ
Chẳng giống ai giữa hàng triệu con người…

Đời nhàu nhĩ, phức tạp, … lắm em ơi!
Không đơn giản như em hằng suy nghĩ
Bạc tiền, chức quan, lợi danh,
tiền tỉ
Người ta âm thầm đổi chác, bán mua…

Em cứ mơ màng sáng nắng – chiều mưa
Vẩn vơ theo mây, lửng lơ cùng với gió
Sống ở trên đời như dừng chân quán trọ
Lấy nước mắt, nụ cười người khác để làm vui…

Hãy tỉnh lại đi em, đừng cứ mãi rong chơi
Vắt kiệt mình rải trên từng con chữ
Lỡ mai này em héo khô – tàn úa
Chữ vô hồn, có biết nói lời thương?

Nhủ lòng mình thế chứ em biết – đã vương
Lỡ sa chân vào biển sâu chữ nghĩa
Em phải bơi chứ dừng là không thể
Nếu buông tay em sẽ bị chết chìm…

Chúa tạo ra mỗi cành cây để cho mỗi loài chim
Em bé nhỏ chỉ bay lên cành thấp
Thì em ơi! Ta xin em cứ hót
Đánh thức mặt trời mỗi buổi sớm ban mai..

Chẳng thể biết được em đã sống đúng hay sai
Mọi đáp án cũng chỉ là tương đối
Đúng với người này nhưng kẻ kia là tội lỗi
Em đừng so đo cho mệt tấm thân gầy…

Em cứ hết mình cho cuộc sống hôm nay
Ngày mai sẽ trả công em bằng hạnh phúc
Đời con người có quãng vinh, quãng nhục
Em cứ là em, bé nhỏ giữa trần gian…

Bởi đa sầu, đa cảm, trót đa mang
Em vững vàng, đừng hoang mang – lạc lối…

11/10/2017
-PHỐ HOA-

 (Sống để Yêu Thương)

(Ảnh sưu tầm)

 
 
 

 

Chia sẻ bài này
Exit mobile version