Năm ấy Kem bốn tuổi
Mặt mũi cũng đẹp giai
Tính tình lại rất hài
Thích pha trò tếu táo

Một hôm mẹ đi chợ
Mua quả thị mùa thu
Kem cứ ôm khư khư
Giữ nhà cho chị Tấm

Vụng về và lóng ngóng
Xoay xở rồi đánh rơi
Quả thị nát bét rồi
Kem bỗng ngồi oà khóc

Mẹ vội xoa mái tóc
Chua loét mùi mồ hôi
“Quả thị nát mất rồi
Mai mẹ mua quả khác”

Kem vẫn không thôi khóc
Bố hỏi tại làm sao?
Kem nức nở, nghẹn ngào
“Con phá nhà chị Tấm!

Mỗi sớm mai tỉnh giấc
Chị Tấm chẳng ra chơi
Chẳng có ai lau chùi
Dọn nhà cho sạch sẽ

Ai nấu ăn cho bé
Ai giặt giũ mỗi ngày
Ai hát thật là hay
Mỗi đêm ru bé ngủ?”

Bà mỉm cười hiền từ
” Cháu bà thật là ngoan
Cháu không phải lo toan
Tìm nhà cho Tấm nữa
Tấm không còn nhà cửa
Tấm sẽ không về nhà
Ở mãi với chúng ta
Mẹ cháu là chị Tấm!”

18/10/2017
PHỐ HOA-

(Sống để Yêu Thương)

Chia sẻ bài này