Năm ấy có một thầy giáo trẻ
Được phân về dạy ở lớp bên
Thầy đã đẹp trai còn dạy giỏi
Làm bao cô gái cứ cuồng lên…
Có cô gái nhỏ lớp bên cạnh
Nhìn thầy trong lòng cũng vẩn vơ
Mùa đông năm ấy – mùa hoa cúc
Bẽn lẽn bên song đứng đợi chờ…
Hết giờ thầy giáo ra khỏi lớp
Thẹn thùng nàng tặng một bó hoa
Nhanh nhanh nàng vội vàng quay gót
Áo trắng như mây bay thướt tha..
Cứ thế cho hết mùa hoa cúc
Chẳng ai nói với ai một lời
Thỉnh thoảng nàng bần thần bứt cánh
Lặng lẽ thử trò bói hoa chơi…
Một cánh là yêu, hai cánh không
Ba cánh là yêu, bốn cánh không…
Cánh hoa cuối cùng không như ý
Một nỗi buồn thương đến trĩu lòng…
Mùa đông năm sau – mùa cúc đến
Háo hức mong chờ đón cúc mi
Nàng lại ôm hoa ngoài cửa lớp
Lặng lẽ đợi chờ như mọi khi…
Bỗng đâu xuất hiện một cô giáo
Trẻ đẹp rạng ngời quá xinh tươi
Trên tay cũng ôm một bó cúc
Thầy ra khỏi lớp – rạng rỡ cười…
Họ đi bên nhau – đôi sóng đôi
Tay nắm lấy tay – người sát người
Ríu ran bàn chuyện năm nay cưới
Mặc cô trò nhỏ đứng chơi vơi…
Bó hoa trên tay cô rớt xuống
Nước mắt chợt nhoè nơi khoé mi
Từng giọt sầu rơi như cánh cúc
Tình đầu câm lặng – tình cúc mi…
22/11/2017
-PHỐ HOA-
(Sống để Yêu ❤️ Thương)
Để lại một bình luận