Chúng mình học chung một lớp
Em – cô gái nhỏ dịu dàng
Lãng mạn, mộng mơ, mít ướt
Yêu hoa, yêu cỏ đồng hoang…
 
Anh – một chàng trai thô ráp
Tính tình ngang ngạnh như cua
Khi hai ta thành một cặp
Chuyện thật mà ngỡ như đùa!
 
Biết em rất yêu hoa cỏ
Hà Nội cứ mỗi mùa hoa
Anh lại mang hoa đặt cửa
Em hạnh phúc muốn vỡ oà!
 
Tháng hai – mùa hoa sưa trắng
Một cành sưa mỏng tinh khôi
Tháng ba nồng nàn hương bưởi
Anh ướp nguyên cả khoảng trời
 
Tháng tư loa kèn bừng nở
Khung cửa nhà em ngọt ngào
Anh nói em như hoa ấy
Dịu dàng, quyến rũ xiết bao!
 
Tháng năm rồi sang tháng sáu
Sen trắng rồi lại sen hồng
Hàng xóm bảo em có phước
Có cô nào được thế không?
 
Tháng chín khi mùa thu đến
Anh chẳng hái hoa tặng em
Mà nắm tay em đi dạo
Những đường hoa sữa thân quen
 
Tháng mười rộn ràng hoa cúc
Khung cửa lại nở đầy hoa
Anh ơi! ” Hoa vàng nơi ấy”
Nồng nàn vạt nắng trôi xa
 
Mười một – tím biếc thạch thảo
Anh hứa sẽ mãi thuỷ chung
Trọn đời chỉ yêu cô gái
Mê hoa – môi thắm – má hồng…
 
Mười hai khi gió đông sang
Phố xá cúc mi ngập tràn
Nhẹ nhàng đặt bên khung cửa
Cúc mi trắng đến mênh mang
 
Tháng giêng khi mà Tết đến
Đủ các loại hoa sắc màu
Nhưng em chỉ Violet
Anh cười, nhớ mãi bên nhau!
 
Sau này ở bên khung cửa
Mùa nào cũng nở đầy hoa
Chỉ em – người yêu hoa cỏ
Giờ đã theo chồng nơi xa…
 
26/11/2017
-PHỐ HOA-
(Sống để Yêu ❤️ Thương)
(Phố Hoa xin phép mượn bức ảnh minh hoạ của tác giả Cao Anh Tuấn)
Chia sẻ bài này