Kể từ ngày hai đứa phải xa nhau
Nắng dường như cũng nhạt màu – hoang hoải
Con đường em về cũng rộng dài – xa ngái
Cây bàng già lá đổ máu tang thương…
 
Đã tự nhủ lòng mình thôi đừng có vấn vương
Đừng cố giữ than hồng trong tim mình bỏng rát
Đừng níu kéo một mối tình si – vỡ nát
Cố dằn lòng mình lặng lẽ để anh đi…
 
Đã yêu rồi nào ai muốn phải chia ly
Dây tơ hồng ai nỡ lòng nào lại cắt
Giờ không anh, phố cũng buồn – héo hắt
Mái ngói buồn, mái ngói cũng xô nghiêng…
 
Cúc mi buồn ủ rũ dưới mái hiên
Cúc không anh, cúc bạc đầu thương nhớ
Em không anh – nhọc nhằn từng
nhịp thở
Tim cũng buồn, nhức nhối một niềm đau…
 
Thôi là hết, ta chẳng thuộc về nhau
Hai cuộc đời giờ rẽ về hai ngả
Ở bên anh – người đàn bà xa lạ
Chỉ riêng em, mùa đông đã lụi tàn…
 
Có – khi – nào – anh – nhớ – đến
em – không….
 
5/12/2017
-PHỐ HOA-
(Sống để Yêu ❤️ Thương)
Chia sẻ bài này