Bàn trang điểm bụi phủ mờ gương
Thỏi son gãy chơ vơ nằm một góc
Hộp phấn hồng nằm lăn long lóc
Đã bao lâu rồi, em không ngồi trước gương?
Em lãng quên mình chỉ vì một sự tổn thương
Bao lâu rồi em không khoác lên mình manh áo mới?
Váy áo cũ nhàu trông em buồn rười rượi
Tự đày đoạ mình vì một người, có xứng đáng không em?
Cầm son lên và tô lại nét môi xinh
Hãy xúng xính như một nàng công chúa
Dẫu có buồn thì nỗi buồn cũng phải là rực rỡ
Em phải kiêu sa như thể một nữ hoàng…
Đừng để lòng mình đổ vỡ tan hoang
Sau tất cả, em tự mình đứng dậy
Người ấy chẳng ở bên đưa bàn tay
cho em nắm
Em tự vịn vào mình, tự đứng dậy mà thôi…
Vậy thì em đừng lãng phí phút giây trôi
Hãy sống đẹp dẫu trong từng khoảnh khắc
Không có người này thì sẽ có người khác
Người thương em đâu chỉ có mỗi một người…
Hãy tô son môi và nở một nụ cười
Em sẽ thấy đời bình yên biết mấy!
20/12/2017
-PHỐ HOA-
(Sống để Yêu ❤️ Thương)
Để lại một bình luận