Và từng ngày cứ thế ta xa nhau

Mỗi một giờ lại xa hơn một chút…”
 
Chẳng dễ dàng gì để quen được cảm giác chia xa
Quen cảm giác không còn anh bên cạnh nữa
Quên được thói quen xem anh là một nửa
Quên được rằng ta đã từng là gì đó của nhau
 
Giờ mỗi lúc vui – buồn, hạnh phúc hay đớn đau
Chẳng có ai ở bên cạnh em san sẻ
Chẳng có ai gọi yêu em: ” cô bé”
Chẳng cốc đầu gọi em là “ngốc” rất hồn nhiên
 
Anh ở bên người đó chắc rất ấm êm
Em cũng thế dù trái tim còn một nửa
Tự nhủ lòng thôi đừng yêu anh nữa
Nhưng mù loà, tim chẳng chịu nghe theo
 
Mỗi khi đông về, đường phố vắng – hắt hiu
Chẳng ai nhắc mặc thêm áo mỗi khi trời trở gió
Chẳng ai lo em ốm đau hay cảm lạnh
Anh quên thật rồi, cô bé ngốc của ngày xưa
 
Em không biết mình đã thôi ngốc hay chưa?
Nhưng em sẽ cố để quên anh, dù biết rằng thật khó…
13/1/2018
PHỐ HOA-
(Sống để Yêu ❤️ Thương)
Chia sẻ bài này