Tháng mười chợt ùa về như một cơn say
Ta chếnh choáng trong nồng nàn hoa sữa
Hà Nội vào thu nắng vẫn còn đổ lửa
Ta bồi hồi trong nhớ nhớ – quên quên

Tháng mười về ta có còn ai đó để gọi tên?
Dẫu chỉ thầm thì trong những cơn mơ dài thổn thức
Người có còn nhớ đến ta trên dòng đời người đi tất bật
Ta nhớ người trong cả những lúc lãng đãng nhớ – quên

Tháng mười về sao ta chỉ nhớ mãi một cái tên?
Giữ người trong tim ta, đôi khi ta thấy mình mỏi mệt
Cũng có nhiều lần ta thở dài – hối tiếc
Giá như ta đừng yêu người
ngay từ những phút ban đầu nhung nhớ của ngày xưa

Ta co mình như con chim nhỏ trong quán vắng chiều mưa
Đếm từng giọt cà phê rơi để nghe trái tim mình đang từng hồi vụn vỡ
Người đã quên ta rồi sao ta dại khờ vẫn nhớ
Tháng mười về, ta còn lưu luyến gọi tên ai?

Cho ta đi qua những ngày buồn này để bước tới một ngày mai
Ngày ta sống hồn nhiên khi không nhốt người trong trái tim ta nữa…

24/9/2018
-PHỐ HOA-
(Sống để Yêu ❤️ Thương)

Chia sẻ bài này