Phố vẽ màu thời gian lên mái ngói thâm nâu
Thời gian tự khắc tên mình trên những thân cây già ngoằn ngoèo vết sẹo
Rêu phong bao phủ
Tường cũ loang màu
Duyên tình vẽ vào mình những nỗi nhớ về nhau
Sớm.
Tối.
Canh thâu.
Dạt dào
Bất tận.
Valentine không sô cô la, không hoa hồng, không lời hò hẹn
Chỉ dằng dặc một khoảng trắng cách xa.
Trái tim lặng im tự hát khúc tình ca
Réo rắt những thanh âm chỉ riêng mình em biết
Những ca từ gọi tên anh trong những cơn mơ dài thao thiết
Chưa một lần
mình chạm tay vào những nhung nhớ xa xôi.
Là bối rối
Là ngại ngùng
Là buông lơi.
Là những lúc em thấy mình ngốc nghếch
Dốc tận cùng lòng mình trao anh hết
Những dại khờ
Hồn nhiên
Thổn thức như đứa trẻ chập chững bắt đầu yêu…
.Valentine này mình chẳng được ở bên nhau
Gửi về anh một khoảng trời màu trắng
Một góc Phố bình lặng
Một trái tim đau
Chỉ biết rung những tình khúc không lời.
Viết tên anh trên khuông nhạc chơi vơi…
14/2/2019
Valentine
-PHỐ HOA-
(Sống để Yêu ❤️ Thương)
Để lại một bình luận