Làm hoa – sớm nở tối tàn
Làm cây sống giữa đại ngàn – trăm năm
Làm người muôn nỗi khó khăn
Vài, dăm, bảy chục có nhằm nhò chi…
Đời người như cái chớp mi
Ngoảnh đi, ngoảnh lại biệt ly mất rồi!
Sống sao không thẹn với trời
Thẳng ngay, trong sạch với người, với ta.
Đất trời dài rộng bao la
Thiên hà lồng lộng, chỉ là bụi sao
So chi địa vị thấp – cao
Mỗi người mỗi số, đằng nào chẳng xong.
Làm người, cây, cỏ, bướm, ong…
Loài nào cũng sống dốc lòng tận tâm
Gieo mầm trí – nghĩa – đức – nhân
Đến ngày hái quả phúc phần trời cho.
21/7/2022
-Phố Hoa-
(Sống để Yêu Thương)