Có phải trời thu xanh quá
Mà tháng chín cũng loang màu
Chợt nắng, chợt mưa vội vã
Ta chạnh lòng nhớ thương nhau.

Có phải ông Tơ, bà Nguyệt
Vụng về xe lệch đường tơ
Mà kiếp này đành lỗi hẹn
Chỉ yêu nhau trong cơn mơ.

Có phải vì ta nông nổi
Giận hờn nên lỡ buông tay
Để bây giờ ta hối tiếc
Chân tình vẫn đẫm men say.

Có phải vì ta ngốc nghếch
Lụy tình mãi nhớ thương người
Biết đâu người thương người khác
Người lãng quên ta từ lâu.

Ta trở về thu tháng chín
Gom từng mảnh vỡ cuộc tình
Gửi trả người về dĩ vãng
Thương mình đã quá trung trinh…

28/8/2020
-PHỐ HOA-

Chia sẻ bài này