Em phơi mình dưới cái nắng mùa thu

Anh phơi em trong nỗi buồn bỏng rát

Hà Nội cuối thu nắng vẫn còn mải hát

Quên mùa đông đã phải đến tự lâu rồi…

Thu còn nuối tiếc gì mà ở mãi thu ơi!

Để cúc mi không dám về với phố

Lặng lẽ khép mi buồn chơi vơi trên đồng cỏ

Em ngẩn ngơ buồn, ngồi ngóng cúc mi sang…

Chuyện chúng mình cứ hợp rồi lại tan

Cũng đỏng đảnh khó chiều như thời tiết

Giọt lệ buồn lặn sâu trong mắt biếc

Bụi bay vào chỉ chực vỡ oà – rơi…

Anh đi rồi, Phố ở lại chơi vơi

Gom yêu thương, nhặt mảnh tình vụn vỡ

Trót yêu rồi, tình tan, em lỡ dở

Đời con gái em có thể yêu được mấy lần?

Anh ngang qua đời em, bỏ lại giữa chừng xuân

Thu dùng dằng, đông kiêu kỳ đến muộn

Đã yêu rồi em không hề hối tiếc

Chỉ đành xem như lỡ phận kiếp này…

Đi hết gần cuối mùa rồi, sao anh nỡ chia tay…?

3/11/2017

-PHỐ HOA

(Sống để Yêu Thương)

(Ảnh st)

Chia sẻ bài này