Có những ngày trời chẳng nắng, chẳng mưa
Chẳng rét buốt hay là hơi nóng, ẩm
Chẳng hanh khô hay là nắng gắt
Chẳng mưa phùn và cũng chẳng heo may…
Có những ngày ta chẳng tỉnh, chẳng say
Chẳng buồn, chẳng vui cũng chẳng thèm nhung nhớ
Người bỏ đi rồi, ta cũng thôi, cũng kệ
Tặc lưỡi, nhủ mình:
Ừ đã hết duyên..
Có những chiều chẳng nhớ, cũng chẳng quên
Không hờn giận, cũng không còn trách móc
Những nỗi đau một thời khó nhọc
Găm trong tim giờ cũng nhạt phai rồi…
Có những ngày chẳng thấy chơi vơi
Không mạnh mẽ cũng không còn yếu đuối
Người đi rồi ta cũng không thèm vội
Níu kéo làm gì bởi có ích chi đâu…
Có những ngày không còn nắm tay nhau
Đành đơn độc bước một mình trên phố
Lặng rẽ ru trái tim mình yên ngủ
Thao thức làm chi trên con phố không mùa….
Để lại một bình luận