Nếu một ngày thế giới này chẳng có đàn ông
Thì đàn bà điểm trang sẽ chỉ để cho riêng mình – tự ngắm
Má phấn, môi son, mắt viền mi xanh – đã dặm
Tự mỉm cười, mắt lúng liếng sắc tựa dao cau…

Đàn bà sẽ tự vực mình đứng dậy – sau mỗi đớn đau
Sẽ tự động viên, an ủi nhau bằng những lời sẻ chia đồng cảm
Sẽ rủ nhau đi chơi sau những giờ làm nhàm chán
Sẽ chẳng nhậu nhiều nhưng cũng có thể uống chút rượu, chút bia…

Nếu một ngày thế giới này chẳng có những người đàn ông kia
Thì trong câu chuyện đàn bà sẽ không thở than về những người đàn ông bội bạc
Đàn bà sẽ chẳng bao giờ phải hờn ghen với người đàn bà khác
Chỉ để tranh giành về mình một kẻ gọi là đàn ông…

Đàn bà sẽ chẳng còn phải dằn lòng mình nói lời từ chối: “không”
Khi bạn bè rủ đi chơi hội kia nhóm nọ
Sẽ tự mình làm những công việc mà ngày thường vẫn kêu là khó
Tự lắp bóng đèn, tự sửa điện nước, đồ dùng bong tróc cũng lại tự mình sơn…

Mỗi khi chiều về, mặt trời đỏ ối lúc hoàng hôn
Không sấp ngửa vội vàng về nhà nấu cơm cho bữa tối
Cứ thủng thẳng mà đi, tắc đường cũng không cần phải vội
Thích ăn gì thì chỉ cần ăn một chút xíu cũng là xong…

Nếu một ngày thế giới này chẳng có đàn ông
Chẳng có trẻ con để đàn bà kia bỗng trở thành mẹ sề – bỉm sữa
Sẽ vẫn váy ngắn, eo thon, nuột nà như không bao giờ phải chửa
Chẳng phải trải qua những cơn đau nứt toác cả người…

Đàn bà cứ mơ màng uống cà phê và ngắm cánh hoa rơi
Đọc sách, làm thơ viết dăm ba câu chuyện nhỏ
Hoài niệm về những ngày xưa thật là xưa cũ
Ngày thế giới này vẫn có một nửa có tên gọi: ĐÀN ÔNG!!!!

Liệu có một ngày thế giới như vậy không???
Thì có lẽ đàn bà sống một mình cũng sẽ buồn lắm đấy!

24/10/2017
-PHỐ HOA

(Sống để Yêu Thương)

Chia sẻ bài này